Cao Phong không ngờ Giang Chỉ lại suy nghĩ thông suốt như vậy. Hắn ta chỉ nói một câu, cô đã phản ứng ngay. Cao Phong hơi ngượng: “Không sao đâu, chị dâu, tôi ở với ai cũng như nhau.”
“Quay lại với anh Quảng của anh đi.“ Giang Chỉ nhìn một cái, biết rõ suy nghĩ của hắn ta, cô cười: “Cuối tháng, tôi sẽ nói với Quảng Thâm.” Ở bên cạnh cô, Cao Phong thường không hiểu các quyết định, ngoài việc khiêng quần áo, đọn đẹp kho hàng, coi chừng cửa hàng vào ban ngày, thực sự không thể phát triển được nhiều.
Việc sử đụng nhân sự là lợi ích hai bên, không thể vì cô sử dựng thoải mái mà không xem xét người đó phù hợp ở đâu. Nếu thực sự tiếp tục như vậy, kinh doanh của cô có thể không bị ảnh hưởng, nhưng Cao Phong lại hoàn toàn lãng phí mấy năm.
Hắn ta hoàn toàn không phù hợp với ngành này. Sau khi xử lý xong việc ở cửa hàng quần áo, Giang Chi đến công viên tìm Quảng Thâm. Khi cô đến, anh đang dẫn hai đứa nhỏ chơi vui vẻ ở công viên công xã, cùng chơi với chúng một buổi chiều. Khi trỏ về, hai đứa nhỏ đã gần như không mở mắt ra được.
Vừa vào nhà, ℓau tay chân xong, ℓên giường ngủ ℓuôn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT