Trong phòng có vị tổ tông yêu thương anh, nhìn mọi chuyện đều có phần thiên vị. Nhưng ai mà chẳng thế, nhà nào mà chẳng là anh cả không ở, anh hai lên thay. Không có gì để so đo, cũng không có chuyện nhiều hay ít.
Chỉ là, anh may mắn hơn một chút, gặp được một người vợ tốt. Quảng Thâm thấy Quảng Đình dựa vào gậy chống, từ từ đi về phía này, anh vẫy tay một cái, không nói thêm gì nữa, rồi quay vào phòng. Trong phòng, Giang Chi đang đối mặt với đống đồ trên giường mà không biết phải làm sao. "Có chuyện gì vậy?" Khi Quảng Thâm bước vào nhà, anh thấy Giang Chỉ vội vàng bế Nhu Nhu lên, như thể đang tìm kiếm thứ gì đó.
"Là con gái anh làm đấy." Cô đưa Nhu Nhu đang cầm một chiếc vòng màu xanh lá cây vào vòng tay Quảng Thâm: "Cứ ném đồ tung tung, đều là tật xấu do anh chiều chuộng mà ra." "Ném cái gì rồi?" Quảng Thâm nhìn vào đôi mắt to tròn ngơ ngác của con gái, tự mình ôm lấy và hôn một cái, cười thành tiếng: "Con gái à."
Nhu Nhu với vẻ mặt ngây thơ, tay đặt tên chiếc vòng, mắt đán vào bình sữa đặt trên bàn bên cạnh, tập tức chuẩn bị buông chiếc vòng ra khỏi tay.
"Uống sữa!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT