Quảng Thâm xoay cô lại và ôm vào lòng, vẫn để cô trong lòng đạp và đấm, cào và cắn. Chờ người trong lòng không còn sức lực nữa, anh mới cúi đầu hôn cô: "Chi Chi, em cảm thấy oan ức, phải không?" Quảng Thâm không phải người địu dàng, nhưng đôi khi sự dịu dàng của anh luôn khác biệt, không giống anh. Giang Chỉ vung tay tát vào cằm anh, đôi mắt đỏ hoe, giọng nói khàn đặc: "Quảng Thâm, anh là đồ khốn." Những người từng vung tay lên mặt anh thực sự không có, anh sinh ra đã là kẻ bất trị. Chọc giận anh một chút, anh sẽ muốn lột da người ta một lớp. Anh đã không sợ mất mạng, ai lại đi chọc giận anh?
"Ừm. Anh là đồ khốn." Quảng Thâm nắm lấy tay cô, đóng cửa tại, dù tính khí cứng rắn đến mấy cũng mềm đi. Đặc biệt là đêm nay. "Anh là kẻ khốn nạn nhất!"
Không phải ℓà Giang Chi chưa từng nghe thấy người ta chửi bậy, nhưng cô không thể nói ra, ℓật đi ℓật ℓại chỉ có một câu này.
"Em không muốn sống cùng với anh nữa."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT