Đến cuối, trong, mắt Chủ nhiệm Lưu vân còn một chút không phục. Giang Chi chỉ lạnh lừng gật đầu, cô không quan tâm đến thái độ của ông ta như thế nào, chỉ muốn đối phương cúi đầu, thể hiện thái độ. Cô không phải là người mà ông ta có thể tùy tiện ngăn cản. Cô âm thầm kéo tay áo của Quảng Thâm, nhẹ nhàng, lắc một cái. Đã đủ rồi, Nhu Nhu vẫn còn đang học ở trường mầm non.

Hiệu trưởng Lăng thêm một câu, vẻ mặt hiếm khi nghiêm túc: "Tiểu Lưu, sau này khi nói chuyện hay làm việc, cậu phải suy nghĩ nhiều hơn.”
“Cậu phải biết, cơ hội của một người không chắc sẽ ở đâu. Không thể chỉ vì thấy trước cửa nhà mình có mười cân thịt là mình có thể giữ lấy mà ăn, không có lý lẽ nào như vậy.” “Lãnh đạo cũng nói rằng, chúng ta không nhặt của rơi trên đường, chúng ta phải đóng góp cho người khác, phục vụ cho học sinh, thực hiện giá trị của mình. Lý lẽ chính là như thết"

Hiệu trưởng Lăng giơ ngón cái ℓên: "Trước đây chúng ta đã vượt qua những khó khăn. Không cần phải nói, bây giờ điều kiện tốt hơn, chúng ta ℓại mất đi trái tim phục vụ cho trẻ em thuần khiết nhất của mình, ℓàm mất mặt mình. Cậu nói xem, có đúng không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play