Cô chưa bao giờ nghĩ đứa trẻ này có thể ngoan như vậy trước mặt mình. Hỏi gì trả lời nấy, giống như một chú hổ con vừa dữ vừa ngoan, bất ngờ nằm im để ôm. Có lẽ là những đứa trẻ không có cha mẹ bên cạnh, tâm trí bắt đầu trở nên nhạy cảm. Giang Chi không có thời gian suy nghĩ nhiều, nghe thấy tiếng con gái kêu mình, cô vội vàng quay đầu lại, lúng túng không biết làm sao.
Quảng Như Hứa từ phía sau ôm Nhu Nhu đến: “Chị dâu, Nhu Nhu đính chị, chị ôm con về trước đi. Em sẽ đưa đứa bé này về, không phải ở tòa nhà thứ hai sau cổng nhỏ sao? Em biết.” Nhu Nhu cảm thấy bị đe dọa, vươn hai cánh tay muốn chen vào lòng Giang Chi, gọi “mẹ” ầm ĩ, đòi hỏi sự chú ý.
“Nhóc quậy phá.” Nhu Nhu hơi quậy, Giang Chỉ trước tiên đặt Lăng Hằng xuống đất, cúi xuống thương tượng với cậu nhóc: “Tiểu Hằng, em gái quá nghịch rồi. Dì sẽ đưa em gái về trước, để dì Như Hứa đưa cháu về nhà, được không?”
Lăng Hằng mím chặt môi không nói, đứng yên không đi chuyển, Quảng Như Hứa hoàn toàn không thể dẫn cậu nhóc đi.
Nhu Nhu thấy Giang Chi cúi xuống vẫn ôm Lăng Hằng, càng không vui, vùng vằng muốn xuống, bước chân muốn chui vào ℓòng mẹ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT