Nếu không, lại thành chuyện to. Lần trước Nhu Nhu ốm, đã làm cô hoảng sợ. "Đừng lo lắng." Quảng Thâm không để tâm: "Con gái mình thông minh lắm. Thấy thứ gì đó mà không ăn, thì đừng cấm cản nó chơi."
"Nói nhẹ nhàng như không, ai rảnh rỗi mỗi ngày chạy theo sau mông nó." Giang Chi mở sách ra: "Hơn nữa, bây giờ con gái anh càng ngày càng cá tính, một bà chúa nhỏ, hôm nay còn làm một đứa trẻ khác khóc nữa."
"Chắc chắn là người ta chọc nó trước." Trái tìm Quảng Thâm luôn nghiêng về Nhu Nhu, cơn gái là tiêu chuẩn của anh. Vừa nói xong, anh nhạy cảm cảm nhận được Giang Chi sắp nổi giận, giả vờ tự nhiên. chuyển đề tài.
"Đứa trẻ nhà ai? Trai hay gái?"
"Con của một vị khách hàng của em, một cậu bé, trông khá đẹp trai." Giang Chi chỉ về phía sau: "Ông bà nội của họ ở phía sau nhà, coi như hàng xóm với chúng ta. Cha mẹ cậu ấy đều bận, gửi cậu ấy cho ông bà nội. Ngày đầu tiên đến, đã bị con gái anh chọc cho khóc." Quảng Thâm cau mày: "Chắc chắn là thằng bé ấy hẹp hòi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT