"Vì sao người khác không bị trì hoãn mà chúng tôi lại bị trì hoãn?" Cậu cả Chúc không hài lòng: "Các người làm bác sĩ, y tá không thể vì có bác sĩ nào đó mà đối xử với chúng tôi khác biệt. Tôi nói cho các người biết, đừng tưởng chúng tôi không làm gì được các người, chỉ cần một lá đơn khiếu nại, tất cả các người sẽ phải về nhà hết!"
"Về nhà thì về nhà, ai muốn phục vụ mấy người chứ!" Y tá có tính tình nóng nảy đã bận rộn cả buổi sáng, càng thêm nổ tung: "Cứ tưởng mình là cái gì, không bệnh mà nằm viện giả bộ để lừa tiền à? Ai mà không nhìn thấu! Còn dám nhắc đến bác sĩ Tần, thật sự tưởng mình là bọ hung, nhìn ai cũng như bọ hung à? Tôi nói cho anh biết, đừng tưởng cả bệnh viện đều giống như anh, không biết soi gương xem xét bản thân mình đi. Chính mình giống như một đống gì đó, không giấu mình cho tốt lại dám ra ngoài gây sự.Mùi hôi thôi, khhoong đủ ghê tởm người!”
Y tá trông như thật sự không còn kiên nhân nữa, măng mỏ sảng khoái, Giang Chi không nhịn được mà nhìn cô ta một cái.
Nhà họ Chúc lập tức nổi giận, đưa đẩy muốn lao vào xô xát.
"Cô mắng ai đấy? Cô gọi ai là bọ hung? Mẹ nó, hôm nay tôi phải xé toạc miệng con đàn bà hỗn láo này."
Tình hình có vẻ sắp mất kiểm soát, từ cuối hành lang xuất hiện hai vị bác sĩ trẻ tuổi vội vã chạy đến: "Dừng tay!"
Giang Chi nhìn rõ là bác sĩ Trương và một bác sĩ nam khác đeo kính.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT