Ham lợi tránh hại là bản năng của con người, bà Chúc vô thức co rụt về phía con dâu mình. Người đàn ông này lớn lên trông đàng hoàng, nhưng ánh mắt lại khiến người ta cảm thấy sợ hãi.
"Khụ." Giang Chi khẽ họ một tiếng, kéo áo Quảng Thâm: "Bà Chúc sức khỏe không tốt, hai người con trai của bà ấy không chịu động đậy. Chúng ta làm việc thiện, đưa bà ấy đi bệnh viện kiểm tra."
Quảng Thâm vừa đưa tay lên, bà Chúc đã sợ hãi co rụt lại, hoảng hốt kêu lên: "Không cần anh! Đừng, đừng chạm vào tôi!"
Giang Chi bĩu môi: "Nhìn kìa, trạng thái của bà ấy vẫn tốt lắm mà."
Quảng Thâm cười khẩy một tiếng, nhìn bà ta một cái, nói nhỏ vài câu với Quảng Đình, rồi quay người đi ra ngoài.
"Chúng tôi không cần sự giúp đỡ từ các người." Ông Chúc giả vờ không nghe thấy lời chế nhạo, mở lời: "Thằng thứ, hôm nay con không đi làm, con và vợ đưa mẹ đi bệnh viện đi. Cần kiểm tra cái gì thì cứ kiểm tra, nếu thực sự không thoải mái thì nhập viện vài ngày, trưa cha sẽ đến tìm."
Con trai thứ hai của ông Chúc gật đầu, cùng với vợ mình, mỗi người một bên đỡ bà Chúc: "Được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play