Anh thừa nhận, những năm qua có lẽ anh không phải là người tốt, nhưng cũng không hẳn là kẻ xấu. Anh có thể đã làm tổn thương người khác, cũng có thể không. Nhưng bất kể lúc nào, anh luôn đặt hai mẹ con họ vào vị trí quan trọng nhất trong trái tim, thậm chí còn hơn thế.
Anh chưa bao giờ nghĩ đến việc làm tổn thương họ.
Họ là điểm yếu ẩn sau lớp xương cứng của anh, không phải là áo giáp, và anh cũng không nỡ biến họ thành áo giáp.
"Ngày mai anh đi sớm, nhớ dậy học bài đấy." Quảng Thâm có lẽ là người đàn ông duy nhất có thể nói ra những lời như “gáo nước lạnh” trong những khoảnh khắc ấm áp.
Giang Chi không muốn để ý đến anh, nhưng vẫn không nhịn được mà hỏi thêm: "Đi làm gì?"
"Quay lại đại đội một chuyến, chuyển hộ khẩu."
Giang Chi lập tức có hứng thứ: "Hôm nay em còn đang suy nghĩ về nó, anh bảo nếu hộ khẩu của cha mẹ chúng ta có thể chuyển xuống xã, thì theo lý, hộ khẩu của anh, anh trai và Như Hứa cũng nên được chuyển xuống xã thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play