Khoảnh khắc ấm áp hiếm hoi giữa cha con, Giang Chi không muốn làm phiền họ. Nhưng cô không muốn làm phiền, không có nghĩa là Nhu Nhu, đứa trẻ thích náo nhiệt vui vẻ trong nhà, có thể giữ yên lặng.
Trẻ con tai thính, Nhu Nhu trong phòng nghe thấy tiếng của mẹ, cô bé vỗ mông đòi xuống giường, ra đi còn không quên kéo theo anh trai Phàm Phàm của mình, hai đứa trẻ tay nắm tay chạy ra khỏi phòng.
"Mẹ ơi!"
Mỗi lần Nhu Nhu chạy về phía cô, đôi mắt đều chứa đựng niềm vui sướng như muốn nhảy cẫng lên, luôn có thể khiến Giang Chi cảm thấy ấm lòng.
"Mẹ đây." Cô cúi xuống ôm Nhu Nhu lên, lại ôm cả Phàm Phàm giờ đã biết gọi cô bằng "mẹ".
"Cả hai đứa đã nhớ con cả buổi chiều nay rồi." Chu Anh được Văn Hòa đỡ ra ngoài: "Bên ngoài lạnh không? Nhanh ngồi xuống nghỉ ngơi đi."
"Con không lạnh." Giang Chi lần lượt ôm hai đứa trẻ, ngồi xuống chiếc ghế thấp trong nhà, nhìn Nhu Nhu khoe cái túi mới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT