"Nhu Nhu." Giang Chi ôm con gái vào lòng, cười nhẹ: "Không sao, chỉ là trước đó có bị sốt một chút, giờ đã tốt hơn nhiều."
"Vào nhà trước, vào nhà trước." Chu Anh phục hồi tinh thần, liên tục kêu Giang Chi và mấy đứa trẻ vào nhà, rồi nói với Quảng Đình: "Đây là Chi Chi, vợ của thằng hai. Trong thời gian các con không có nhà, đều là cô ấy chăm sóc cả nhà chúng ta."
"Làm phiền em dâu rồi." Văn Hoà nắm chặt tay Tử Thành, nghe thấy lời này, suýt nữa đã cúi đầu cảm ơn Giang Chi.
"Chúng ta là một gia đình, chị dâu, chị cứ gọi em là Chi Chi." Giang Chi bước vào nhà sau chị ta: "Hơn nữa, em chẳng làm gì nhiều, phần lớn là cha mẹ, Như Hứa và Tử Thành giúp đỡ em."
Cô cười một cái, sau đó nhận ra Phàm Phàm đang kéo góc áo mình từ phía sau, vội vàng nắm lấy tay cậu bé, sửa lại: "Phàm Phàm cũng giúp em rất nhiều, phải không Phàm Phàm?"
Phàm Phàm nghe Giang Chi gọi tên mình liền mừng rỡ, gật đầu, xấu hổ cười.
"Đây là con của Như Hứa phải không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT