Cổ họng của Dương Xuân Hương đã khàn đặc, vẫn cố gắng hét lên, bộc lộ sự lo lắng, sự sợ hãi sâu kín trong lòng một cách yếu ớt: "Giang Hoa, cậu ép tôi như vậy thì sẽ gặp báo ứng đấy! Sẽ bị sét đánh chết! Bị sét đánh chết!"
"Tôi sẽ đợi, nhưng chị không còn nhiều thời gian nữa đâu." Giang Hoa gõ lên cổ tay mình, cuối cùng nhìn chị ta một cái, ánh mắt qua kính đen chứa đầy sự lạnh lùng: "Cuối cùng, tôi muốn nói thêm một câu, mấy cái tiếng khóc giả tạo và vở kịch của chị, so với Từ Thúy thì còn kém xa lắm."
"Từ Thúy?" Hàm răng của Dương Xuân Hương bắt đầu run rẩy.
Tất cả đều là người cùng một đại đội, rốt cuộc Từ Thuý có được gả đi hay không, trong lòng mọi người ở đại đội đều có phần đoán già đoán non.
Từ Thúy cuối cùng đã đi đâu? Chị ta không biết, nhưng ít nhất nó không đơn giản như những tin đồn.
Dương Xuân Hương bắt đầu toát mồ hôi trên lưng, nhất là dưới ánh mắt tựa như cười mà không cười của Giang Hoa, trong lòng càng thêm lo lắng.
Chị ta cảm thấy chân mình bắt đầu run, thực sự sợ hãi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT