Anh mắt của cha Giang dừng lại trên cái nồi đất chị ta đang cầm, nhưng không hỏi gì, ông ấy chỉ nói: "Đi đi."
"Vâng." Dương Xuân Hương lo lắng gật đầu, không hiểu ý của cha chồng. Ở ruộng, bà Dương và em gái Dương đang ngồi dưới cây bóng mát, đợi chị ta tới.
"Sao chỉ có mình chị? Anh rể đâu?" Em gái Dương hùng hổ hỏi.
"Con gái của Giang Chi không thoải mái, họ đưa con bé đi bệnh viện rồi." Dương Xuân Hương cầm cái nồi đất đi tới: "Chị hai đâu?"
Em gái Dương bĩu môi: "Bị chồng gọi đi rồi, chị hai thật sự mù rồi mới đi lấy người đàn ông đó. Biết rõ nhà chúng ta không có đàn ông làm việc, không đến thì thôi, còn không cho chị hai tới. Thật không ra gì.”
Mẹ chồng của chị hai Dương rất nghiêm khắc, chị ta không thể làm chủ gia đình. Huống chi, bây giờ ruộng đã được phân chia, làm nhiều hay ít đều làm vì nhà mình. Công việc ở ruộng nặng nhọc, dù chị hai Dương làm việc, bà Dương vẫn chê chị ta không làm đủ tốt.
"Khi nào Giang Hựu có thể về?" Bà Dương lo lắng cho mảnh ruộng của mình: "Ruộng này không thể thiếu người được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play