"Mặc kệ, cha mẹ nào trông cũng tốt, con cái không thể tệ được." Mọi người cười: "Không còn sớm nữa,Đội trưởng Giang, chúng tôi đi trước đây."
"Được, lần sau đến đại đội của chúng tôi, tôi sẽ mời các bạn ăn"
Sau khi tiễn biệt mọi người, Giang Chi vẫn còn hơi lúng túng: "Cha gọi con chỉ để họ khen con sao?"
"Đừng hỏi nhiều." Cha Giang không nói về điều này, nhìn quanh sau lưng cô, không vui: "Nhu Nhu đâu? Con lại để con bé ở nhà à? Không phải cha đã nói là một đứa trẻ nhỏ như vậy, con cứ để con bé ở nhà một mình, làm mẹ mà cứ lười, sau này khi con bé sợ hãi không dám đi học, cha xem con sẽ làm Sao?"
"Không có chuyện đó đâu."
Với tính cách nghịch ngợm của Nhu Nhu, làm sao cô bé sẽ nhút nhát sợ hãi? Các bạn cùng trang lứa không sợ cô bé đã là điều may mắn rồi.
"Ai nói là không chuứ." Cha Giang sắp tức giận: "Cha và mẹ con đã nuôi các con như vậy, không biết nhiều hơn các con sao? Nếu con không muốn chăm sóc Nhu Nhu, cứ gửi cô bé đến đây vàiu ngày. Cha sẽ dẫn cô bé đi chơi mỗi ngày, đảm bảo khi trở về sẽ thay đổi hoàn toàn cho các con xem."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play