"Nhìn." Dù Nhu Nhu còn nhỏ, nhưng sau khi thoa kem xong, cô bé còn muốn bắt chước Giang Chi ngồi trước bàn trang điểm nhìn vào gương.
"Nhóc điệu." Giang Chi ôm cô bé lên đùi, nhẹ nhàng chọc vào má, trêu ghẹo: "Nhìn xem, con gái ai mà xinh thế này nhỉ?"
"Con gái của anh." Quảng Thâm vừa đẩy cửa bước vào, nghe thấy câu này, trên mặt tự nhiên toát ra vẻ dịu dàng.
Tóc Nhu Nhu mềm mại rũ xuống, đôi mắt trong veo mơ màng hướng về phía cửa, thấy anh liền muốn chạy xuống đất, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy nụ cười, lộ ra hàng răng sữa, chạy về phía đối phương: "Cha!"
"Nhu Nhu." Quảng Thâm ôm cô bé lên, trái tim hoàn toàn được lấp đầy bởi nụ cười của con gái, vừa ngọt ngào vừa tràn ngập tình thương của người cha, như một người cha ngốc nghếch: "Nhớ cha không?"
Nhu Nhu mới học cách thể hiện tình cảm, không quan tâm Quảng Thâm nói gì, cô bé hôn “chụt” một cái lên má anh.Giang Chi nhìn thấy rõ ràng, Quảung Thâm vui đến mức mặt không biết cách cười nữa. Anh cũng Nhu Nhu lên vai, cô bé vui sướng cười nắc nẻ.
"Đừng khoe khoang nữa, mau đặt con bé xuống đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT