Khi Chu Anh và Quảng Thống nghe được "tình hình không quá tệ", cả hai đều thở phào nhẹ nhõm.
Quảng Thống vui vẻ đứng dậy đi vài bước, chắp tay sau lưng: "Phàm Phàm biết nỗ lực, cha biết con cháu nhà chúng ta đều có phúc mà."
Chu Anh nắm chiếc khăn tay đã trắng bạc, hai tay chắp lại, thầm niệm vài câu: "Ông trời phù hộ, tổ tiên phù hộ."
Giang Chi lén nhìn Quảng Thâm, trong mắt lẫn lộ ba phần tò mò, bảy phần tự hào, tràn đầy ánh sáng của ánh trăng. Người kia bắt gặp ánh mắt của cô, sau đó, cô thấy góc miệng anh dần cong lên, nhẹ nhàng hiện ra một nụ cười.
Cô nhìn Quảng Thâm đứng dậy rót súp cho mình, đặt bát trên bàn, rõ ràng còn nghe thấy giọng nói trầm ấm bên tai, mang theo ý cười: "Cảm ơn lãnh đạo.”
Giang Chi không kìm được tiếng cười, tựa cằm nhìn anh.
Quảng Thâm trên mặt vẫn là vẻ nghiêm túc, mọi thứ vừa rồi như chỉ là ảo giác, nhưng cô biết, không phải vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT