"Đây là con rể của mẹ chuẩn bị đấy." Giang Chi đẩy Quảng Thâm: "Mẹ nói chuyện với con rể của mẹ đi. Đồ con đã mang đến đây rồi, mang đi xong lại xách về, thế thì còn gì là đồ biểu nữa."
"Các con cứ thích tiêu tiền." Tần Vân liếc cô một cái: "Sau này đừng như thế nữa, các con còn phải nuôi con cái, kiếm được chút tiền không dễ đâu."
"Phải nuôi con cái thì nuôi, nhưng chúng con cũng phải hiếu thảo với cha mẹ già." Giang Chi nói đùa: "Mẹ không thể chỉ cần anh cả và anh hai hiếu thảo mà không muốn của con."
"Con gái à, các con sống tốt là cha mẹ vui mừng hơn bất cứ điều gì." Tân Vẫn cười một cái, sau đó hỏi kỹ về tình hình sức khỏe gần đây của Giang Chi: "Lúc con sinh Nhu Nhu thì cơ thể yếu lắm, hai năm nay con phải chú ý, nếu có thể thì đừng vội có con."
"Con nhớ mà, mẹ." Giang Chi có hơi đỏ mặt. Dù là lúc nào, nói chuyện này với mẹ ruột khiến cô hơi ngại.
"Phía Quảng Thâm không có ý kiến gì chứ? Những thứ trước đây mẹ đưa cho con đã hết chưa? Lần này mẹ lại đưa thêm cho con, khi về con mang theo nhé."
Giang Chi đỏ bừng mặt: "Mẹ ơi, không...không có gì hết."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT