"Trả lại tiền cho em." Vì tiền đang ở trong tay Quảng Thâm, Giang Chi tự nhiên muốn lấy lại.
"Không thể trả lại nữa." Với sự làm nũng của Giang Chi, tâm trạng của Quảng Thâm trở nên thoải mái hơn. Anh cúi đầu vuốt nhẹ mái tóc rối bên trán cô, mang theo một chút dụ dỗ mà chính bản thân cũng không nhận ra: "Anh đã giữ nó cho em rồi."
"Sổ tiết kiệm đâu?" Giang Chi giơ tay về phía Quảng Thâm, không chịu thua.
"Không gửi ngân hàng, mua vàng"
Lông mày của Giang Chi lập tức nhíu lại, khuôn mặt nhỏ nhắn nhãn thành một cục: "Tại sao lại dùng tiền vào đó? Giá vàng đắt lắm."
"Nhưng nó giữ giá trị." Quảng Thâm kéo cô ngồi xuống, kiên nhẫn giải thích: "Số tiền này bây giờ có thể mua được nhiều thứ, nhưng mười hay hai mươi năm sau, khi kinh tế phát triển, số tiền này vẫn chỉ là số tiền đó, nhưng thứ mà nó có thể mua được sẽ không còn nhiều như bây giờ.”
“Còn vàng thì khác, trong thời loạn có giá trị của thời loạn, trong thời thịnh vượng có giá của thời thịnh vượng. Giá của nó luôn dao động quanh một mức độ nhất định của mỗi thời đại."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play