Cả người Xuân Hà run rẩy, nhún vai, chưa kịp nói gì đã bị Trương Nhị Nương túm tóc kéo vào nhà: “Làm cái gì thế! Ngày ngày không chịu làm việc tử tế, ở ngoài nói chuyện phiếm gì đó! Còn chạy ra bờ sông nữa, đồ không biết điều!”
Có vẻ như Xuân Hà đã quen với sức mạnh của Trương Nhị Nương, bị đẩy vào cửa vẫn giữ thái độ ngoan ngoãn, không nói một lời.
Trương Nhị Nương đẩy Xuân Hà vào nhà, lại liếc mắt nhìn Giang Chi một cái, khạc ra một bãi nước bọt. Sau đó, bà ta đóng mạnh cửa nhà, mắng trời mắng đất mắng Xuân Hà.
Giang Chi cầm áo khoác vào nhà, tùy tiện bỏ vào chậu.
Quảng Như Hứa đang đứng đờ ra ở sân, thấy cô như vậy, sợ hãi không thôi, vội vàng lấy chăn quấn quanh cô, lại nấu canh gừng.
Nhìn thấy Giang Chi uống xong canh, cô ta vẫn không yên tâm, lại cho thêm một ít thuốc cảm mà chị dâu đã đưa cho mình trước đó. Giang Chi cầm viên thuốc, cảm thấy tinh thần của mình vẫn ổn, có chút lo lắng cho Xuân Hà.
Mùa đông lạnh giá mà lại rơi vào nước
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT