Sau khi tách ra với nhóm Cao Phong Giang Chi mang theo đèn pin, đi đường tắt, cuối cùng ở gần nhà bắt gặp người đến. Người đó thấy Giang Chi, nhưng không ngạc nhiên: "Cô nghe thấy hết rồi à?"
"Chị biết tôi ở trong rừng?" Giang Chi cau mày, ánh mắt tập trung vào khuôn mặt người phụ nữ, vừa lo lắng cho đám Nhan Lẫm, vừa thực sự không hiểu ý định của người phụ nữ trước mặt.
Biết cô ở trong rừng, tại sao không tiết lộ? Còn bán đứng Thạch Nhị Ngưu nói nhiều như vậy.
Xuân Hà không hề sợ hãi vì việc ngoại tình, cũng không có vẻ ngượng ngùng không biết nói gì như ngày thường, mà cười nhẹ, có vẻ còn hơi vui vẻ.
hTôi đoán thôi, tới nay nghe thấy tiếng cô ra khỏi nhà. Hơn nữa... Chị ta cong môi: "Tôi ngửi thấy mùi hương trên người dù rất nhẹ."
"Mùi hương?" Giang Chi giơ tay xoa mũi, lén lút ngửi thử tay áo của mình, không có gì đặc biệt, chỉ là mùi hương rất bình thường của bánh ngọt.
"Người khác có thể không ngửu thấy, nhưng mũi tôi khá nhạy cảm." Xuân Hà cúi đầu lấy hộp kem dưỡng từ trong túi ra, thoa vào lòng bàn tay đỏ lên vì lạnh, nhẹ nhàng nói: "Người cô mang theo hương thơm, không phảui mùi của kem dưỡng da."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT