Đây là một món bánh mà Giang Chi làm sau khi đến bệnh viện thăm Trần Vân và nghe bà ấy nói rằng nên cho Nhu Nhu ăn thêm hạt.
Lo lắng rằng cô bé chỉ chơi mà không chịu ăn, Giang Chi đã làm những chiếc bánh nhỏ có hình dạng đặc biệt, tốn khá nhiều công sức, chắc chắn không đủ một cân: "Chị cũng mua cho con cái ăn à?"
Giang Chi nhớ lần trước Lăng Hạ nói rằng j con của chị dâu cô ta không chịu ăn cơm. Cố Thu Cẩn bất đắc dĩ gật đầu: "Đứa nhỏ nhà chúng tôi quá kén ăn, chỉ có bánh trứng lần trước nó mới chịu ăn."
Bánh trứng vẫn còn, không cần vội vàng mua. Chỉ là Nhu Nhu ăn trông thật hấp dẫn, khiến người ta cũng muốn ăn theo.
Nếu không phải quá mất lịch sự, chị ta thậm chí còn muốn chuyển Nhu Nhu đến nhà họ để đứa bé kia xem và học cách ăn.
"Vậy để tôi đóng gói một ít cho chị." Giang Chi dùng giấy dầu nhặt một nửa, lại mở một lọ, đổ thêm một ít bánh sơn tra: "Đôi khi trẻ con không muốn ăn cơm có thể do không tiêu hóa đưuợc, thử ăn một ít bánh sơn tra xem. Đều là hàng mới, vừa làm xong."
Giang Chi không cần vào bếp, trực tiếp lấy từ tủ. Cố Thu Cẩn nhận ra đây là đồ ăn cho trẻ em, cảm thấy cuó hơi xấu hổ: "Bao nhiêu tiền, tôi trả cho cô."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT