Đồng Chẩm lau nước mắt, khịt mũi, vẻ mặt hơi cứng nhắc: “Chuyện lần đó...”
Quảng Thâm khẽ híp mắt, Đồng Chẩm lập tức ngồi thẳng: “Tất cả tại thằng cháu Cát Trọng kia.”
Thực ra, khi Đồng Chẩm nhận ra có điều gì không ổn, cậu ta đã đến bên sông. Ở đó cả buổi sáng, cổ họng gần như khản tiếng, nhưng không nghe thấy tiếng trả lời của anh trai mình.
Cuối cùng, mới bắt gặp người từ chạy ra để hỏi vài câu.
Biết rằng anh trai mình không ở đó, cậu ta lẻn về nhà họ Quảng, đi công xã... tìm mọi nơi có thể suýt nữa đã gây rối lên tới chỗ Tuân Mễ.
Chính Cát Trọng đã đưa cậu ta ra ngoài, dán một tờ giấy lên trán cậu ta, nói rằng anh trai đã trở về.
"Anh ta nói đã nhận được thư, anh đã về!" Đồng Chẩm bức xúc: "Anh ta bảo em đợi thêm một giờ nữa ở đó, anh sẽ đến."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play