"Anh định dính vào chuyện của anh em Tuân Mễ sao?" Cát Trọng không thể đợi cô bé ngủ được, thấp giọng hỏi tiếp: "Anh không biết tính cách điên cuồng của lão đại Tuân ư?"
Quảng Thâm liếc anh ta một cái, ôm Nhu Nhu bước nhanh ra khỏi đó, không để ý đến anh ta.
"Anh thật sự điên rồi." Cát Trọng không chịu thua, đuổi theo, trong lòng dần xác định, thì thào: “Thảo nào, em biết Tuân Mễ không có ý tốt, cứ thấy lần này cô ta bận rộn thế nào, hóa ra lại ở đây chờ anh!"
"Chuyện đó không liên quan." Quảng Thâm hiện giờ không có gì, muốn lấy lại người của mình từ tay người khác, bảo vệ người của mình, chắc chắn phải trả giá bằng cái gì đó.
Anh đã quyết định, không cho phép can thiệp: "Cậu giữ miệng kín vào, đừng để Đồng Chẩm biết, phiền toái."
"Quảng Thâm, anh có cần phải làm vậy không?" Cát Trọng thực sự không biết nói gì, cũng không hiểu: "Anh gấp gáp xử lý mọi thứ trước Tết như vậy sao? Cứ để vợ anh tự mình làm, không ảnh hưởng gì cả, anh xen vào làm gì?"
"Tôi đã nói, không liên quan đến những chuyện ở. "
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT