Cô bé bắt đầu thấy thích, không mở khóa nữa, leo từ trên người Quảng Thâm xuống, chạy tới đuổi theo. Cô bé nhặt lên, lại ném xuống, không đủ sức, ném không xa. Nhu Nhu cảm thấy không thú vị, chạy lại nhặt lên, nghĩ một lát, lại chạy trở về, đưa cho Quảng Thâm.
"Có ý gì? Còn muốn chơi tiếp hả?" Cát Trọng rảnh rỗi, hứng thú xem đứa bé chơi khóa. Quảng Thâm nhíu mày, cúi xuống nhìn Nhu Nhu giơ tay chỉ dẫn, nói mãi một hồi, mới thử ném ra trước một cái.
Nhu Nhu lập tức chạy theo ổ khóa.
Cát Trọng: "...Chơi như thế? Lát nữa không phải lại khóc chứ?"
Thời gian ở riêng với Nhu Nhu của Quảng Thâm trong hai tháng qua còn không nhiều bằng buổi chiều ngày hôm nay.
Anh cũng không hiểu, nhíu mày, lo sợ con gái khóc.
Kết quả, Nhu Nhu rất vui vẻ, chạy tới nhặt lên, lại lon ton chạy về, hai tay đưa cho Quảng Thâm, khuôn mặt đầy kỳ vọng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT