Nhu Nhu có làn da trắng nõn và mũm mĩm, mới đủ sức mặc lên được. Nếu thay bằng một đứa trẻ da hơi đen một chút, thì đó sẽ là một thảm họa thời trang.
"Đổi cái khác." Giang Chi muốn dịp Tết này cho Nhu Nhu thay đổi màu sắc, cô bé mặc đỏ nhiều quá rồi.
"Màu đỏ đẹp mà." Đồng Chẩm không cam lòng, thậm chí đã muốn tự mình xé mua: "Vải màu đỏ khan hiếm lắm, rất khó mua. Ai có thể mặc màu đỏ vào dịp Tết, đều khiến người khác ghen tị chết đi được."
Nhu Nhu qua Tết còn chưa đến hai tuổi, một đứa trẻ nhỏ như vậy làm gì biết ghen tị với không ghen tị, cô bé không nhặt đồ ăn trên đất cho vào miệng ăn là Giang Chi đã biết ơn lắm rồi.
"Cậu lấy cái vải màu xanh lá cây kia cho tôi xem."
"Màu vải đó không hợp với Nhu Nhu." Dù miệng Đồng Chẩm nói vậy, cậu ta vẫn sai người lấy chìa khóa, đi vào bên trong và mang ra, mồm vẫn lải nhải khuyên bảo: "Màu này xanh quá, lại không có hoa, đâu có đẹp bằng cái chúng ta vừa xem. Hơn nữa, vải còn cúng, chỉ làm áo khoác hoặc quần thôi."
"Xé đi." Giang Chi sờ vải, thấy không tệ: "Xé lấy bảy thước."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT