Giang Chi càng nhìn Quảng Thâm lại càng cảm thấy thuận mắt.
"Anh định làm gì đấy?" Giang Chi súc miệng xong, nhìn Quảng Thâm thay bộ quần áo cũ, có vẻ như sắp ra ngoài làm việc.
"Đi làm sủi cảo." Quảng Thâm nhìn cô, nửa cười nửa không.
Cho vị tổ tông này ăn no thì đỡ phải lo nửa đêm cô không ngủ mà làm phiền người khác. Nhưng Quảng Thâm thật sự nghĩ quá nhiều rồi.
Công việc đang gấp rút, tuyết vừa ngừng, đại đội tiếp tục truyền lệnh, kêu gọi mọi người ra ngoài làm việc. Chiều hôm đó cho cô ăn sủi cảo xong, Quảng Thâm phải đi.
Giang Chi ốm vài ngày, cái áo len cô dự định đan cho Quảng Thâm còn chưa hoàn thành nửa vòng cổ. Cô đơn giản thu xếp vài bộ quần áo cho anh, càng nhìn càng thấy xót xa, nghĩ đến lần trước đi mua giày cho anh cũng chưa mua được.
"Đưa con vào nhà đi." Quảng Thêm một tay ôm đứa bé đang chộp lấy vai mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT