"Anh có ý gì! Cười nhạo tôi à?" Đồng Chẩm còn trẻ, lại bị Giang Hựu chọc giận cả buổi sáng, máu sôi sục, xắn tay áo lên, muốn tìm Hà Lương Trụ tính sổ.
Tôi không dám động vào Giang Hựu, chẳng lẽ không làm gì được anh?
Cát Trọng đã quan sát một hồi, tỉnh táo hơn họ một chút.
Nghe lời của Hà Lương Trụ rõ ràng có ý thiên vị, anh ta can ngăn, rồi quay sang hỏi Hà Lương Trụ: "Lương Trụ đại đội của các cậu có chuyện gì xảy ra à?".
"Không có chuyện gì lớn, chỉ là sáng nay khi tôi đến, tôi thấy chị dâu đưa Tử Thành đến trường học của đại đội chúng tôi, hình như đang nói về chuyện đi học." Có lẽ vì lời khen ngày hôm qua của Giang Chi về tình anh em giữa anh ta và anh Quảng Thâm quá cảm động, bây giờ Hà Lương Trụ không còn ghét bỏ Giang Chi như trước nữa.
Thậm chí anh ta còn cảm thấy vợ của anh Quảng thật dũng cảm, không giống người thường.
Anh ta mù quáng ngưỡng mộ Giang Chi như đối với Quảng Thâm, đương nhiên là tin tưởng vô điều kiện: "Biết đâu, lát nữa tôi về, Tử Thành đã đi học rồi."
"Vậy khi đó..." Hà Lương Trụ nhìn Đồng Chẩm, hỏi rất nghiêm túc: "Cậu thực sự sẽ ngắt đầu mình xuống làm bóng đá?"
Không ai quan tâm Đồng Chẩm có định ngắt đầu xuống hay không, Giang Hựu đen mặt lại, không còn tâm trạng nói chuyện với Đồng Chẩm nữa, không thèm kiểm tra đồ đạc, đeo giỏ lên và rời đi trước.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT