Ngày hôm sau trời vừa tờ mờ sáng, Phó Niên Xuyên đã tỉnh dậy.
Tô Ngự bị tiếng hắn dậy đánh thức, cậu cảm giác như vừa mới ngủ mà thôi, bèn đau lòng mở mắt ra.
“Xin lỗi, đánh thức em rồi.” Phó Niên Xuyên đã mặc quần áo.
“Anh phải đi sao?” Giọng Tô Ngự vẫn còn đầy ngái ngủ.
“Ừ, không phải em cũng lo đội trưởng một mình không được sao.” Phó Niên Xuyên đã chuẩn bị xong, hắn ngồi bên giường cúi người hôn trán Tô Ngự: “Em ngủ tiếp đi, đợi chút họ sẽ trở về cùng em.”
Tô Ngự gật đầu.
Lúc này, Phó Niên Xuyên cười nói: “Trên người em đã lành hết rồi này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play