Sau khi kết thúc lớp tự học, Diệp Tiêu bị chủ nhiệm gọi lên ban tự nhiên. Khi vừa đến nơi liền nghe thấy chủ nhiệm lớp và Diêu Bình nói chuyện.
“Thực sự mà nói, tôi không đánh giá cao việc Diệp Tiêu học khối tự nhiên. Cô đưa bảng điểm tổng kết môn tự nhiên của em ấy ra xem, cao nhất cũng chỉ ở hạng tư hạng năm trong khối thôi, không thể lấy được hạng nhất.”  
“Bây giờ học các môn xã hội có phải cũng đỡ tốn sức không? Em ấy cũng không cần phải dùng toàn lực cho khối tự nhiên Hơn nữa, con gái thường mở mang trí tuệ muộn, mới chỉ vào lớp mười, từ từ mà học thôi.”  
“Thưa cô.”  
Diệp Tiêu đẩy cửa bước vào, vừa đi được vài bước liền nghe thấy một giọng nói quen thuộc gọi tới: “Cô ơi.” 
Lưng Diệp Tiêu chợt căng thẳng, không dám quay lại, chỉ thấy Nguyễn Vũ Thanh đi ngang qua bên cạnh cô, đứng trước bàn làm việc của Diêu Bình bên trái.  
Diêu Bình liếc nhìn Nguyễn Vũ Thanh nhưng không nói gì, cúi đầu lục lọi trong kệ sách của bàn làm việc.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play