Có một số việc khi không đụng vào thì sẽ cảm thấy không có khả năng, nhưng một khi chạm vào, liền sẽ nhớ mãi không quên, giống như Chu Gia Càng hiện tại.
Trước kia anh và Lộ Dao ở chung trong một cái văn phòng, chỉ cảm thấy cô là học trò của mình, cần phải dạy dỗ cho tốt, cho Lụa Thừa Duệ và Chử Nhứ một cái công đạo. Cho dù là lúc Lộ Dao thổ lộ, anh cũng cảm thấy đây là việc không thể tưởng tượng được, cho nên anh mới kiên định từ chối.
Vì thế, hiện tại anh thật sự hối hận, cái gì gọi là tự làm tự chịu? Anh bây giờ là tự làm tự chịu.
Sau khi Trịnh Dật ra ngoài, Lộ Dao phản ứng lại, ném ra một câu: “Giám đốc, em còn có việc, xin phép đi trước.”
Sau đó, cô liền…… Chạy. Để lại Chu Gia Càng còn đang cân nhắc nên dùng từ ngữ như thế nào, vẻ mặt âm trầm.
-
Giờ cơm trưa, Lộ Dao nói với Trình Hinh chuyện này, Trình Hinh có điểm quái dị nhìn cô: “Em nói xem có phải anh ta đột nhiên hối hận hay không? Cảm thấy em là cô gái tốt, sau đó lại muốn theo đuổi trở về?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play