Nhìn thân ảnh cao lớn anh đỉnh biến mất ở cửa, tươi cười trên mặt Lộ Dao chậm rãi thảm đạm xuống, trở nên chua xót không thôi.
Hộp cơm của anh còn một nửa cơm thừa canh cặn, đây là lần đầu tiên anh để dư đồ ăn cô làm. Lúc trước, tuy rằng anh luôn bảo cô đừng mang cơm trưa cho anh, nhưng mỗi lần cô đem đến, anh đều ăn sạch sẽ.
Lộ Dao buông hộp cơm của mình, dịch vào vị trí lúc nãy Chu Gia Càng ngồi, thu dọn hộp của anh xong, ngơ ngác phát ngốc trên sofa.
Từ khi Chu Gia Càng đi, Lộ Dao tâm thần bất an, ngồi ngây người trong văn phòng cả một buổi chiều, Chu Gia Càng cũng không trở về.
Lộ Dao nhìn chìa khóa xe của anh vẫn còn trên bàn, một mực ở lại chờ, mãi đến 10 giờ tối, anh cũng chưa về.
Chu Gia Càng bước xuống xe của Kỷ Ngôn Sâm, liền thấy cách đó không xa, Lộ Dao đang đứng dưới trạm xe buýt, cúi đầu nhìn trên mặt đất, qua vài giây đột nhiên lại ngẩng lên, ngửa đầu nhìn bầu trời.
Sao trễ như vậy rồi mới về? Chu Gia Càng ngây ngẩn nhìn Lộ Dao ngửa mặt nhìn trời, vừa mỏng manh vừa cô tịch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT