Chu Gia Càng đột nhiên cảm thấy đau lòng giống như cô, nhưng đáy lòng lại có một giọng nói bảo anh rằng bọn họ không thích hợp với nhau.
“Có điều, anh nói thật, chúng ta không thích hợp.”
Khi nói lời này, anh nhìn cô, cô cũng nhìn vào mắt anh, cô chỉ nhận thấy lời nói kiên định mà không nhận ra do dự trong mắt anh.
Chu Gia Càng thấy mong đợi trong mắt cô chậm rãi tan đi, ánh sáng tắt dần. Lộ Dao chậm rãi dời mắt, cúi đầu, thấp giọng nói: “A…. Em biết rồi, em về trước, anh đi đường cẩn thận.”
Nói xong câu đó, cô đẩy cửa xuống xe, không quay đầu nhìn lại, cứ thế mà bước đi.
Chu Gia Càng ngồi ở trong xe sững sờ, thanh âm vừa rồi của cô…… Là đang khóc sao? Anh đột nhiên cảm thấy tâm phiền ý loạn, đưa tay xoa xoa ấn đường, trong đầu nỗ lực hồi tưởng những khoảnh khắc hai người ở chung, cô thích anh? Chuyện này là khi nào? Là anh quá ngu ngơ? Hay là cô biểu hiện không rõ ràng?
Mặc kệ là cái nào, anh cảm thấy vẫn sẽ không thay đổi, anh và Lộ Dao không thích hợp. Chỉ là, nhớ tới dáng vẻ bi thương của cô, tự nhiên cảm thấy bứt rứt, giáng một đấm lên tay lái, điên mất thôi…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT