Rồi lại sau đó nữa, ba mẹ Tạ Thư Dư dẫn anh ta vội vàng chuyển nhà, mà Hứa Phong cũng vì bị người thân chiếm mất nhà phải lưu lạc tới khu dân nghèo.
Lại rất lâu sau, chờ khi Hứa Phong thức tỉnh thân phận, kết khóa với hệ thống, Hứa Phong mới biết toàn bộ đáp án cho mọi thứ.
Hóa ra cô gái mà ngày đó được Tạ Thư Dư đưa về nhà chính là nữ chính Dung Yên, cuộc gặp gỡ định mệnh của nam chính và nữ chính đã bắt đầu từ khi đó.
Khi ba mẹ Hứa Phong vừa cố gắng nhìn qua cần gạt nước trong đêm mưa như trút phân biệt con đường phía trước, vừa gọi tên anh ta, thì anh ta đang được Dung Yên nắm tay, kiêu ngạo khoe căn phòng đồ chơi xa hoa bề thế của mình cho anh ta xem.
Tạ Thư Dư trẻ tuổi cảm nhận được sự chấn động từ những món đồ chơi mới lạ này, nên đã quên đi rất nhiều thứ.
Chờ khi anh ta nhớ ra, ba mẹ Hứa Phong đã vì tìm kiếm anh ta mà vĩnh viễn ở lại trong dòng sông lạnh lẽo kia.
Cả nhà bọn họ vốn nên rút khỏi sân khấu, rời khỏi thế giới của Tạ Thư Dư.
Để lại một mình anh ta đối mặt với khúc mắc khó giải, cuối cùng nhờ sự đồng hành dịu dàng của nữ chính mà dần dần thoát khỏi ám ảnh năm xưa.
Nhưng Hứa Phong lại thức tỉnh, mà còn lại xuất hiện trong thế giới của bọn họ.
Lúc đó để tới gần nam phụ Văn Ý mà Hứa Phong đã cố gắng thi đỗ vào trường cấp ba của bọn họ, lại không ngờ mình sẽ bất ngờ gặp lại Tạ Thư Dư.
Nhiều năm trôi qua như thế, anh ta vẫn tự xưng là anh trai Hứa Phong.
Thời niên thiếu, vì sự mắc nợ ngập tràn trong lòng mà anh ta thiên vị Hứa Phong trước mặt người khác không hề che giấu, cậu thiếu niên thanh lãnh chỉ hận không thể mang Hứa Phong theo người bất cứ mọi lúc mọi nơi để bồi thường.
Nhưng anh ta đã quên rằng bọn họ vốn không cùng huyết thống, không phải anh em thật sự.
Vì chuộc tội mà anh ta làm ra rất nhiều hành vi thân thiết quá mức, dẫn tới trong mắt người khác lại thành ý khi.