Lâm Diên ngước mắt lên, cảm nhận được ánh nhìn chờ mong từ mọi người: "Được rồi, tôi biết rồi, hôm nay sẽ không hành hạ các cậu đến khuya đâu, để dành chút sức mà thể hiện vào ngày mai, thế được chưa?"
Cả đội reo lên: "HLV tốt nhất quả đất!"
Lâm Diên khẽ cười, đẩy cửa bước ra. Hành lang vắng lặng, vừa đi được vài bước thì nghe tiếng chân lặng lẽ theo sau. Quay đầu lại, anh thấy người kia cũng đứng lại, ánh mắt có chút dao động.
Mấy hôm nay, Lâm Diên và Cảnh Nguyên Châu đã gặp nhau không ít lần. Khi thì trong lúc huấn luyện, khi thì phân tích trận đấu, khi thì thảo luận chiến thuật, chỉ là không ai nhắc lại chuyện hôm trước nữa. Có thể nói là đang cố giữ mối quan hệ "hòa thuận giả tạo."
Lâm Diên cảm nhận được Cảnh Nguyên Châu dường như muốn giải thích, nhưng ngẫm kỹ thì cũng chẳng có gì để nói. Lúc đó ai cũng không quen biết ai, người ta đã cất công đưa một tên say rượu như anh về khách sạn thay vì bỏ mặc ngoài đường, thế cũng đã quá tốt rồi.
Về phần cảm giác khó chịu, tuy không rõ nguyên nhân, nhưng Lâm Diên cũng không phải loại người hay để bụng, cùng lắm là bực bội mấy hôm, rồi thôi. Thực tế, anh thậm chí đã tính sẵn sẽ mua một chiếc áo khoác cũ để đền cho Cảnh Nguyên Châu.
Đối diện với ánh nhìn của người kia, Lâm Diên hắng giọng: "Thật ra, chuyện đó… cũng không cần thiết lắm đâu..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT