Lâm Diên thật sự không giỏi trong việc dỗ dành người khác, thấy tình hình như vậy thì có chút đau đầu. Bỗng cậu nghe thấy giọng nói có phần nghẹn ngào của thiếu niên bên cạnh, hít thở sâu vài lần rồi cố gắng cứng cỏi thốt ra mấy từ: “Tôi không… ấm ức.”
Lâm Diên khẽ cười: “Được thôi, cậu không ấm ức, chỉ là cảm động thôi mà.”
Trần Vũ Thâm không phản bác, chỉ im lặng lần nữa.
Đúng lúc này, họ đã đến cửa phòng nghỉ. Lâm Diên cũng không nói thêm gì nữa, đẩy cửa bước vào.
Vì mọi người đã ngủ một giấc trên xe trước đó nên khi vào phòng nghỉ ngơi không ai nằm xuống mà nằm dài trên sofa chờ thẻ phòng được phát đến.
Cố Lạc thấy cả bốn người cùng đi vào thì hơi sững lại: “Sao mấy người lại về cùng nhau thế?”
Bì Diêu Hoa liếc nhìn Trần Vũ Thâm đang đội áo khoác che gần hết đầu, liền nở nụ cười, rồi hỏi với vẻ rất khiêm tốn: “Đây là cosplay cái gì vậy? Anh hùng mặt nạ hả?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT