Căn phòng chứa ba người khiến không gian trở nên chật chội lạ thường.
Trần Vũ Thâm thường ở một mình, nên không chuẩn bị gì để tiếp khách.
Lúc này, cậu để Lâm Diên và Cảnh Nguyên Châu ngồi bên mép giường, còn mình thì ngồi trên chiếc ghế chơi game, cả ba mắt to trừng mắt nhỏ, chìm vào một bầu không khí im lặng kỳ lạ.
Cậu rõ ràng không thích cảm giác không gian riêng tư của mình bị xâm phạm, khẽ nhíu mày, cuối cùng lên tiếng trước: “Trong điện thoại tôi đã nói rồi, giờ tôi không có hứng thú với việc thi đấu chuyên nghiệp, nếu không có gì khác thì đừng lãng phí thời gian của chúng ta nữa.”
“Trong điện thoại có nói rồi, nhưng đâu có gặp mặt trực tiếp để nói chuyện đâu?” Lâm Diên vừa nói vừa quan sát sắc mặt của Trần Vũ Thâm, thấy cậu không có vẻ bài xích như tưởng tượng, khẽ hạ mi mắt và nở nụ cười, “Dù sao trên đời này có biết bao nhiêu người nói một đằng nghĩ một nẻo, chỉ nghe qua điện thoại thì ai mà biết cậu thật sự không muốn đánh chuyên nghiệp?”
Trần Vũ Thâm liếc nhìn anh, hạ mắt xuống một chút: “Không có chuyện thật hay giả, tôi chỉ là…”
Cậu dừng lại một chút, hít một hơi rồi nói tiếp: “Không định thi đấu chuyên nghiệp nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play