Cửa phòng tập luyện bất ngờ mở ra, và ngay sau đó một mái tóc vàng nhạt ló ra.
Khi thấy Cảnh Nguyên Châu, người đó hơi sững lại một chút. Sau một thoáng do dự, cuối cùng vẫn ngại ngùng tiến tới.
Đôi mắt của Lâm Mẫn có chút đỏ lên, cậu nhìn chăm chăm vào Cảnh Nguyên Châu, vẻ mặt như muốn nói gì đó nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu.
Cảnh Nguyên Châu liếc nhìn cậu rồi thầm thở dài trong lòng: “Biết rồi à?”
Nghe thấy lời này, Lâm Mẫn gần như không thể giữ bình tĩnh: “Sư phụ, anh nói cho em biết đi, bọn họ nói không phải sự thật đúng không!”
Dù Cảnh Nguyên Châu đã nhiều lần nhắc nhở cậu không được gọi mình là "sư phụ", nhưng với Lâm Mẫn, cậu luôn coi trọng ơn tri ngộ của Cảnh Nguyên Châu, cứ thích bám theo gọi anh như vậy, mãi mà không sửa được.
Trong lòng Lâm Mẫn, Titans là tín ngưỡng, là ánh sáng duy nhất trên con đường sự nghiệp của cậu.
Khi cậu biết mình được thăng cấp thành tuyển thủ chính thức, cậu phấn khích đến mức mấy ngày liền không ngủ được.
Dù biết rằng ngay cả khi vào đội chính, cậu có thể vẫn chỉ là dự bị cho Cảnh Nguyên Châu, nhưng đối với Lâm Mẫn, điều đó cũng là một niềm vinh dự lớn lao.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play