Không khí trong phòng xử án rất căng thẳng, cả hai bên đều quyết liệt.
Trên hàng ghế dự thính, Kiều Phỉ Dự nhìn khuôn mặt đầy nước mắt nhưng nhợt nhạt của Tô Ly, lòng anh đau như cắt, lồng ngực như có thứ gì đó đang ép ra ngoài, cuối cùng anh không kìm được, một tay ôm ngực, một tay che miệng, cố gắng hạ thấp giọng để ho ra.
Hai bên đang tranh luận kịch liệt nên tiếng ho của anh cũng nhanh chóng bị lấn át bởi tiếng tranh luận và bầu không khí nặng nề này.
“Anh, anh không sao chứ?” Kiều Tích Nha ngồi bên cạnh, thấy anh không ổn, vội đưa cốc nước ấm cho anh uống để làm dịu cổ họng.
Kiều Phỉ Dự lắc đầu, nhận cốc nước uống một ngụm, rồi ánh mắt lại dừng trên gương mặt nghiêng của Tô Ly đang cúi xuống.
Trong phòng xử án, Lâm Tận Dĩ tiếp tục phản bác lời của luật sư bên kia, “Vết thương 10cm trên tay thân chủ tôi chứng minh rằng bình hoa rất mỏng, đập một lần vào đầu đã vỡ, đối với một người đàn ông trưởng thành, bình hoa đó không thể gây tổn thương nghiêm trọng.”
“Việc bình hoa vỡ không làm nguyên cáo ngừng hành vi xâm hại thân chủ tôi, mà trong lúc tranh giành mảnh vỡ, nguyên cáo vô tình làm bị thương thân chủ tôi. Trong tình trạng tuyệt vọng, con người sẽ có bản năng tự vệ, nhất là một cô gái yếu đuối.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play