Tần Mạn cao ngạo, liếc nhìn Hách Nghiễn Trì với đôi mắt đỏ hoe, “Vậy anh có ý gì?”
Hách Nghiễn Trì nhìn cô, chậm rãi đứng lên, những lời định nói ra lại không biết phải nói thế nào. Cuối cùng, trong sự căng thẳng, anh chỉ có thể kéo cô vào lòng, vùi mặt vào cổ trắng mịn của cô.
Hơi thở ấm áp phả lên da khiến Tần Mạn cảm thấy ngứa ngáy, cả người cô run lên, nhanh chóng đẩy anh ra. Nhưng không gian quá chật, phía sau là ghế sofa, hai bên đều bị anh chắn, cô chỉ có thể ngả người ra sau để tránh xa anh một chút.
Vòng eo nhỏ nhắn vẫn bị anh kẹp chặt trong tay.
“Anh nói rõ ràng đi, đừng nghĩ rằng im lặng là có thể lấp liếm qua được. Không phải chuyện gì cũng có thể im lặng mà bỏ qua đâu. Hách Nghiễn Trì, em không đùa với anh đâu, và đây không phải là chuyện nhỏ. Một ngày không nói rõ ràng, em phải chịu oan ức một ngày. Em vì sao phải chịu đựng chuyện này chứ? Hách Nghiễn Trì, anh thật là vô tâm, nhất là không có lương tâm.”
Hách Nghiễn Trì khẽ cười, vài giây sau, anh nhếch môi, trầm giọng an ủi, “Ừ, lỗi của anh. Anh không muốn em phải chịu oan ức, cũng không có hiểu lầm em và anh trai tối qua có gì đó…”
Nói đến đây, anh ngập ngừng, “Chỉ là một lúc không kiểm soát được…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT