Tiền Giai Ninh tháo từng bó tiền kiếm được vào ban ngày ra, sau đó cô sắp xếp dựa theo mệnh giá, cô lấy ra một ngàn đồng dùng dây chun buộc lại và đặt ở trong rương, số tiền còn lại cô đặt ở trong chiếc hộp cô hay dùng vào ngày thường, nó đều có thể dùng để mua thức ăn hoặc là thối tiền lẻ.
“Tiền Tiểu Mễ!” Tụ Bảo Bồn đột nhiên hỏi cô bằng giọng sữa: “Có phải là cảm giác đếm tiền vô cùng thoải mái đúng không?”
Tiền Giai Ninh nghiêm túc nhớ lại cảm nhận vừa rồi, cô vô cùng đồng ý gật đầu: “Rất thoải mái, sau khi đếm tiền xong thì cả người đều trở nên thông suốt.”
Tụ Bảo Bồn nghe thấy câu trả lời của Tiền Giai Ninh thì vô cùng hài lòng: “Lúc nãy khi cô đếm tiền, đôi mắt của cô phát ra ánh sáng, rất có tố chất của người mê tiền, cũng rất có khí phách của tôi.”
Đây là khen ngợi, đúng không? Tiền Giai Ninh do dự một lát, nhưng khi cô nghĩ đến Tụ Bảo Bồn cũng lấy kẻ keo kiệt làm người tài, nên sự mê tiền ở trong mắt cậu nhất định là từ ngữ khen ngợi tốt nhất. Nhìn gương mặt nhỏ nhắn tràn đầy da thịt nghiêm trang của Tụ Bảo Bồn đang “Khen ngợi” mình, Tiền Giai Ninh vô cùng ngứa tay, cô không nhịn được mà tiến lên một bước về phía Tụ Bảo Bồn.
Tụ Bảo Bồn phát hiện Tiền Giai Ninh lại lộ ra biểu cảm cười híp mắt và tới gần mình, ánh mắt của cô cũng đang đảo quanh gương mặt trái xoan bầu bĩnh của mình, cậu lập tức vô cùng cảnh giác lùi về phía sau hai bước, hai bàn tay mập mạp che kín gương mặt: “Hôn một lần được rồi, cũng đừng được voi đòi tiên, nếu cô còn dám hôn tôi thì tôi sẽ hỏi đòi tiền cô!”
Tiền Giai Ninh lập tức cười to ha ha: “Bé cưng ở tiên giới các người cũng đáng yêu như vậy sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play