Thành Thiên Tường gặm xong một con bồ câu, vừa muốn sờ con thứ hai, thì Thành Ngữ đang gặm chảy dầu đầy miệng đã vội vàng túm lấy cắn một miếng. Thành Thiên Tường tức giận cười. “Thằng nhóc thối còn tranh ăn với ba con.”
Trong miệng Thành Ngữ cắn miếng thịt bồ câu, nhồm nhoàm nói không rõ: “Hay là ba gọi thêm suất nữa đi.”
Thành Thiên Tường cũng cảm thấy chưa ăn đủ, vừa định gọi Tiền Gia Phong, đúng lúc thấy chân giò kho tàu ông ta gọi đã ra lò rồi.
Ở trong lòng Thành Thiên Tường, chân giò kho tàu chính là sự tồn tại giống như thánh vật. Những năm tháng khó khăn trước đây, đừng nói là ăn thịt, ngay cả cơm cũng chủ yếu là lương thực phụ, chỉ có tết đến cắt một cân thịt còn phải dùng để gói sủi cảo.
Mãi tới lúc Thành Thiên Tường đi làm năm đầu, năm đó nhà máy tăng sản lượng trong giai đoạn gấp rút, Thành Thiên Tường ở trong nhà máy nguyên hai tháng, cuối cùng cũng thuận lợi hoàn thành được nhiệm vụ.
Nhà máy nhận được tuyên dương của cấp trên, vui vẻ nên mua một xe chân giò, để đầu bếp của nhà ăn làm món kho. Mặc dù chuyện này đã qua hơn mười năm rồi, nhưng Thành Thiên Tường vẫn nhớ chuyện ngày hôm đó, vì đầu bếp của nhà ăn không mấy khi làm món thịt, nên chân giò kho tàu hôm đó có hơi cháy, Thành Thiên Tường bị chia vào miếng chân giò bì có chút cháy đen.
Thành Thiên Tường nhớ ông ta cắn một miếng bì giò, non mềm nhiều dầu, đó đúng là thức ăn ngon nhất mà ông ta được ăn từ lúc sinh ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT