Ồ, đương nhiên cũng có chút không giống. Tiền Giai Ninh cảm thấy nhiệt độ khiến người ta cáu kỉnh không biết đã hạ xuống từ khi nào, mồ hôi trên trán cũng dần dần biến mất, nhiệt độ trong phòng khiến người ta cảm thấy vô cùng thoải mái.
Tiếng nói của Tụ Bảo Bồn vang lên ở trong đầu của Tiền Giai Ninh: “Đây là món đồ năm đó Thực lão tiện tay làm, không đáng tiền nhưng rất thú vị. Mô hình này đã tự động lắp ở cả trong cửa hàng, nhiệt độ, độ ẩm, hoa cỏ cùng với tất cả đồ ở đây đều tùy ý cô khống chế.”
Tiền Giai Ninh đẩy cửa ra, bước vào trong đại sảnh, nhìn mặt đất đầy dấu chân và vết bẩn, cô nhắm mắt lại, ở trong đầu nhẩm một câu. Đợi lúc mở mắt ra, cô thấy mặt đất đã trở nên sạch sẽ, sáng loáng khiến người ta không dám giơ chân giẫm vào.
“Thần kỳ quá.” Tiền Giai Ninh không khỏi cười. “Này thì bớt việc rồi, nếu không tôi thật sự sẽ nghĩ tới việc mời nhân viên phục vụ đến quét dọn vệ sinh, thu dọn bát đũa.”
Nghĩ tới việc bớt được tiền nhân công, Tụ Bảo Bồn hơi đắc ý. “Tất nhiên, mặc dù thứ này đơn giản nhưng dù sao cũng là do Thực lão làm, vẫn phải có chỗ đặc biệt. Có điều những tác dụng nhỏ này là lệ thuộc đó, công dụng chủ yếu là ở trong phòng bếp.” Tụ Bảo Bồn nói. “Tủ bát đĩa nằm cuối cùng trong phòng bếp đã biến thành tủ rửa bát đĩa tự động, cô đặt bát đĩa bẩn và xoong nồi, dao dĩa đã dùng vào trong đó, mười phút sau sẽ biến thành vô cùng sạch sẽ. Để đề phòng khách hàng hoặc người nhà của cô phát hiện ra điều bất thường…”
Tụ Bảo Bồn vỗ tay, một cái bình phong từ trên trời rơi xuống chặn hoàn toàn tủ bát đĩa. “Tôi tặng miễn phí cho cô một cái bình phong.”
Tiền Giai Ninh mở tủ bát đĩa ra, đi qua đi lại mấy chuyến cuối cùng cũng nhét bát đĩa đũa, cùng với nồi, chậu vào trong. Cô đóng cửa tủ lại, hít một hơi, lúc mở ra thì tất cả đồ dùng đều đã đặt ngay ngắn, hơn nữa còn sáng bóng như mới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT