Đưa tay gãi gãi cằm Lý Ngự Quân, Tiền Giai Ninh nhẹ nhàng lẩm bẩm một câu: “Ghi sổ trước, sau này sẽ tính lại hết!”
Lý Ngự Quân nhịn không được cười khẽ ra tiếng, anh đưa tay ôm lấy Tiền Giai Ninh rồi cúi đầu hôn lên môi cô, Tiền Giai Ninh chỉ giãy dụa một giây liền buông tha chống cự, nhắm mắt hừ nhẹ một tiếng: “Anh còn dụ dỗ em nữa! Dở trò à!”
Lý Chấn Hải đặc biệt để tâm đến chuyện cháu trai trưởng đưa bạn gái về nhà lần đầu, vậy nên từ sáng sớm đã gọi hết con cái, cháu ngoại, cháu nội đến, cả nhà ngồi ngay ngắn nghe ông cụ dạy bảo.
“Hôm nay Ngự Quân đưa bạn gái về nhà, mọi người biểu hiện hiền lành một chút, nhưng không được nhiệt tình quá mức, cũng không được dọa con gái nhà người ta sợ.” Ông cụ bưng chén trà tử sa lên, nhấp một ngụm rồi nói tiếp: “Tuy bây giờ nhà ta có chút địa vị, nhưng không thể mang tư tưởng phong kiến xấu xa như vậy. Gì mà phải môn đăng hộ đối, trừ con cháu của cán bộ cấp cao ra thì ai cũng coi thường, người nào có suy nghĩ như vậy thì bỏ càng sớm càng tốt cho ta. Năm xưa ông đây chỉ là một thằng nhóc nghèo khổ, trong nhà đến gạo cũng không có, phải trải qua biết bao lần cửu tử nhất sinh mới có được thành tựu như ngày hôm nay. Nhờ ông đây mà điểm xuất phát của các ngươi cao hơn những người khác một ít, nhưng không thể coi thường người xung quanh. Đối tượng của mấy đứa nhỏ chỉ cần có nhân phẩm tốt đẹp, tính cách tốt, mấy người không ai được can thiệp, phải học cách tôn trọng ý kiến của bọn họ.”
Thường Hiểu Viện vội vàng cười nói: “Bố, bố biết con và Kiến Quốc không phải loại người như vậy mà. Hơn nữa, từ nhỏ Ngự Quân đã luôn có suy nghĩ đúng đắn, từ khi đi học đến khi thi vào trường quân đội rồi vào bộ đội đặc chủng, tất cả con đường đều là nó tự quyết định, tuy con và ba của nó muốn giúp đỡ nhưng cuối cùng vẫn không thể nhúng tay vào. Tính tình Ngự Quân lạnh lùng, mấy năm nay mỗi lần nó trở về thăm gia đình, con đều sắp xếp cho nó đi xem mắt, nhưng nó không thích thì cũng coi thường người ta. Mắt thấy con cái của bạn đồng trang lứa của nó đã có thể đi mua nước tương, con sốt ruột vô cùng nhưng không thể làm gì hơn. Bây giờ cuối cùng nó cũng chủ động đưa bạn gái về nhà, con vui vẻ còn không kịp, sao có thể gây rắc rối cho nó chứ.”
Thường Hiểu Viện nhìn biểu tình tán thành của ông cụ, che miệng cười, nói tiếp: “Hơn nữa, Ngự Quân nhà ta thế nào thì ba cũng biết rồi, mắt cao hơn đầu, mấy cô gái bình thường không thể làm nó động tâm được, thế nên con rất yên tâm.”
Lý Chấn Hải cười to vài tiếng, vỗ vào tay vịn ghế, không giấu được niềm vui trong lòng: “Đây là chuyện trọng đại của nhà chúng ta. Ngự Phong, cháu gọi điện đến quán ăn tại nhà Tiền Tiểu Mễ đặt hai phòng riêng, buổi trưa ông sẽ mời cô gái nhà người ta đến ăn cơm, làm long trọng chút.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play