Tiền Giai Ninh lùi sau hai bước, quay trở lại hành lang, lưng dán sát lên tường, nhắm mắt lại, trong lòng lẩm nhẩm: “Cứ coi anh ấy là người bệnh, tuyệt đối không thể có suy nghĩ quá đáng, tuyệt đối không thể chiếm tiện nghi của người ta! Sắc tức thị không, không tức thị sắc…”
Nghe Tiền Giai Ninh lẩm bà lẩm bẩm, Tụ Bảo Bồn nằm trong ý thức cười ha hả, hai chân mập bật bật, trông như chú ếch xanh nhỏ, vô cùng buồn cười.
Tiền Giai Ninh nhẩm mấy lần, cảm thấy nhịp tim của cô đã ổn định lại rồi, cô lấy hai tay xoa mặt hai cái, bày ra một nụ cười mỉm tự nhiên.
Lúc này Lý Ngự Quân đã nằm trên giường rồi, hai tay của anh ngoan ngoãn đặt ở bên lườn, hai mắt nhìn lên trần nhà, không biết đang nghĩ cái gì, trên mặt cũng mang theo vẻ căng thẳng.
Tiền Giai Ninh bước vào, tầm mắt rơi lên lồng ngực của Lý Ngữ Quân, mặc dù cú đạp kia mới chỉ qua nửa tiếng đồng hồ, nhưng trên người đã nhìn ra vết xanh tím rồi.
Tiền Giai Ninh lập tức thu lại tâm tư lung tung, giơ tay ấn lên phần bị phương, nghiêng đầu nhìn Lý Ngự Quân. “Anh thả lỏng chút, cơ bắp đừng căng cứng quá.”
Lý Ngự Quân hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, kiềm chế phản ứng tự nhiên, đồng thời còn muốn để cơ bắp của bản thân thả lỏng, Lý Ngự Quân cảm thấy cái này còn khó hơn huấn luyện trong đội nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT