Lý Ngự Quân kiên định gật đầu. “Em yên tâm đi, nếu không ăn được tôi mới nóng trong người.”
“Vậy được rồi!” Tiền Giai Ninh gọi Hiểu Ngọc. “Dẫn khách hàng đến bàn số ba ngồi, rồi lấy cho anh ấy một ấm nước ô mai đá.”
Nguyên liệu thực phẩm ở chỗ của Tiền Giai Ninh đều là đầy đủ, bây giờ lại chỉ có một mình Lý Ngự Quân gọi món, tuy dẻ sườn cừu và vịt Bát Bảo làm hơi chậm, nhưng lượng của những món phía trước hơi lớn nên cũng không làm lỡ việc ăn của anh.
Lý Ngự Quân đạp xe đạp ra không ít mồ hôi, ngồi ở đây một lát lại uống cốc nước ô mai mới coi như hoàn toàn mát mẻ, mồ hôi vừa biến mất, thịt thỏ xé cay đã đưa lên bàn rồi.
Thịt thỏ xé cay làm xong bóng mỡ mê người, tỏa ra mùi thơm nhàn nhạt của dầu ớt và lạc.
Lý Ngự Quân gạt rau thơm ra, gắp một đũa thịt thỏ to cho vào miệng, cảm giác đầu tiên là cảm giác cay trung bình, ngay sau đó là cảm giác vừa chắc vừa dai của thịt thỏ, sau đó cảm giác tê tê từ đầu lưỡi lan ra khắp khoang miệng, cả miệng đều là mùi vị vừa thơm vừa cay, khiến mồ hôi của Lý Ngự Quân lại chảy xuống.
Nhưng mùi vị này giống như có thể khiến người ta bị nghiện vậy, khiến anh không dừng được đũa, nhét hết miếng này tới miếng khác vào miệng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT