Nước đưa đến không nhiều lắm, nghe ý của bác sĩ lúc trước nói có vẻ rất quý, Đổng Bá Thành không nỡ dùng nước này rửa dụng cụ pha trà, chờ đến lúc pha trà mới đun một ấm cẩn thận đổ vào trong ấm trà.
Hương trà ấm cuồn cuộn tỏa ra khắp bốn phía, Đổng Bá Thành vội vàng nhấp thử một ngụm, quả nhiên hương vị này cao hơn lúc trước một tầng. Đổng Bá Thành hít một hơi thật sâu, hít tất cả mùi hương trong không khí vào phổi, nhẹ nhàng thở dài: “Bác sĩ Tiền này không phải người bình thường, vì để phù hợp với lá trà này mà con còn sai người đến núi Ngọc Tuyền gánh nước, nhưng vẫn kém hơn nước của bác sĩ Tiền rất nhiều.”
Ông cụ Đổng nửa nằm trên ghế nằm, trên chiếc bàn trong tầm tay đặt một chén trà: “Bác sĩ Tiền không phải vật trong ao, sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày hóa thành rồng vàng, lúc này nhà chúng ta có thể gặp được cô ấy cũng là chuyện may mắn, con nhớ phải giữ quan hệ tốt với cô ấy. Đặc biệt là mấy anh em Minh Phát, bảo bọn nó lúc gặp bác sĩ Tiền nhất định phải tôn trọng có lễ phép. Quay đầu lại con bảo với bọn nó, nếu ai dám đắc tội với bác sĩ Tiền thì đừng có mơ được bước vào nhà của bố”
Đổng Bá Thành gật đầu: “Điểm này bọn nó lại làm rất tốt, nhưng thật ra Lan Châu còn không bằng mấy đứa cháu trai, lần đầu tiên gặp bác sĩ Tiền đã đắc tội với người ta rồi, gần đây con vẫn chưa dám cho con bé quay về nhà cũ”
“Để cho nó tỉnh ra cũng tốt, cho nó bớt tính kế đi.” Ông cụ Đổng uống ngụm trà rồi lại dặn dò: “Bác sĩ Tiền vừa tới Thủ đô, các mối quan hệ còn chưa vững chắc, khó tránh khỏi sẽ có mấy kẻ hèn dùng mắt chó nhìn người. Tuy mấy chuyện này không quá liên quan, nhưng tóm lại khiến lòng người thấy phiền, nếu chuyện này có thể xử lí được thì con xử lí hộ đi, đừng để mấy chuyện cỏn con ấy ảnh hưởng đến tâm trạng bác sĩ Tiền.”
Đổng Bá Thành lập tức đồng ý, uống trà xong là ông ta lập tức bảo cấp dưới đi điều tra xem gần đây có kẻ nào không có mắt phá hỏng tâm trạng của bác sĩ Tiền không. Cấp dưới vừa đi đã tra được vài thứ, nói mấy ngày hôm trước một tờ báo nhỏ không chính thống uy hiếp Tiền Giai Ninh không thành, phá hỏng danh tiếng quán ăn tại nhà trên báo. Nhưng người viết tờ báo ấy cũng trúng vận đen, ra khỏi cửa hàng của bà chủ Tiền đã ngã gãy hai cái xương đùi, đến nay vẫn còn nằm trên giường không thể động đậy. Mà đúng lúc ngày hôm đó có một lãnh đạo của bộ Văn Hóa phụ trách quản lý báo chí đến quán ăn tại nhà ăn cơm, tận mắt nhìn thấy phóng viên nhỏ kia uy hiếp đe doan bịa đặt tin tức lung tung, cùng ngày tòa soạn báo kia đã bị niêm phong.
Đổng Bá Thành vừa nghe thấy tin tức này có hơi kinh ngạc: “Quả nhiên Tiền là người có đại khí vận, đến cả ông trời cũng giúp cô ấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play