Tuy mấy năm nay điều kiện sinh hoạt tốt hơn, lá trà mua được cũng tốt hơn nhưng vẫn là loại thường thấy khắp phố lớn ngõ nhỏ, không quá đặc biệt.
Mà sau khi Tiền Giai Ninh đến Thủ đô mở quán ăn tại nhà, lá trà mua chỉ chọn đắt để mua, nhưng nếu để cô nói thì cô lại chẳng nói được gì.
Cả nhà không hiểu cách uống trà nên chỉ coi nó như thứ để giải khát, nhưng mùi trà của tiên trà này lại không bình thường, hấp dẫn được ánh mắt của cả nhà, tất cả đều dùng ánh mắt mong đợi nhìn ấm trà giữa bàn.
“Sao lá trà này thơm thế? Trà gì vậy?” Tiền Quốc Thịnh nhìn chằm chằm vào ấm trà, bỗng nhiên lại có cảm giác thèm ăn: “Rót cho ba một ly uống thử!”
“Trà bạn đưa nên con cũng không rõ.” Tiền Giai Ninh lấy ra bốn chén trà, lần lượt đỏ vào bón chén nhỏ, chỉ thấy nước trà trong xanh biếc, hương thơm nhẹ, chỉ ngửi hương thơm thôi đã khiến tinh thần người ta chấn động.
Nâng chén trà lên, tuy nước trà hơi nóng, nhưng bọn họ lại vội vàng thổi cho nguội bớt, cái miệng nhỏ nhấp một hớp nước trà chậm rãi nuốt xuống, lập tức cảm thấy hương vị nước trà này tinh khiết, dư vị khi nuốt xuống ngọt lành, hương trà nhàn nhạt quanh quẩn trong khoang miệng.
Uống nửa chén lại muốn uống thêm một chén nữa, cả nhà ngồi trước bàn trà uống đến khi không còn vị trà nữa mới lưu luyến đứng dậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play