Hai chú cháu nhà họ Nhạc lập tức đưa mắt nhìn chiếc lá, Đổng Bá Thành thấy vậy thì vội vàng vươn tay cầm lá cây lên, dùng giấy gói kỹ một cách tỉ mỉ và đặt vào trong túi xách: “Nếu nhà mọi người không có thì cũng không sao, tôi phải về nhà nấu thuốc cho ba tôi.”
Hai chú cháu thấy anh ấy muốn đi thì một người nắm lấy tay còn một người ôm chặt lấy eo của anh ấy: “Cho chúng tôi xem thêm một lát đi, lỡ như không phải thì sao? Chúng tôi giám định lại giúp anh!”
Đổng Bá Thành kiên quyết lắc đầu, mặc dù những bức tranh trên sách được vẽ bằng mực, tờ giấy cũng hơi ố vàng, nhưng vừa liếc nhìn vào hình vẽ thì anh ấy đã phát hiện hình vẽ lá cây ở trên quyển sách giống hệt lá cây mà anh ấy mang tới.
Nếu thứ này là thứ đã tuyệt chủng, vậy thì đúng là nên dùng một một lá, nếu mình lấy ra thì nhất định là hai chú cháu này sẽ bám víu không rời để hỏi về thứ mà mình muốn.
“Không được!” Đổng Bá Thành vô cùng nghiêm túc lắc đầu: “Tôn Tường cậu biết tình hình của ba tôi, ông ấy cần phải thuốc này.”
Nhạc Tôn Tường thở dài, buông lỏng bàn tay đang ôm eo anh ấy ra: “Vậy anh nói đi, rốt cuộc là bác sĩ Tiểu Tiền đó đã tìm được ở đâu? Tôi đi hỏi cô ấy để mua!”
Đổng Bá Thành lắc đầu: “Không có sự cho phép của cô ấy, thì tôi không thể nói cho cậu biết. Nhưng tôi có thể hỏi giúp cậu, xem cô ấy có bằng lòng chia cho cậu một lá hay không. Nhưng tôi nói trước, nếu cô ấy bán cho cậu, thì cậu phải giữ bí mật, nếu cô ấy không bán cho cậu, thì cậu cũng không thể dây dưa, thứ này là tuyệt giống, tôi đoán là trong tay cô ấy cũng chỉ có lác đác mấy lá mà thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play