Sau khi Tiền Giai Ninh cất nó xong, cô đi đến trước mặt ông cụ và nhìn vào sắc mặt của ông ấy, cô hài lòng gật đầu: “Sắc mặt của ông đã dễ nhìn hơn ngày hôm trước, trước tiên hãy để cháu bắt mạch cho ông nhé.”
“Không uống thuốc trước sao?” Ông cụ Đổng nhìn chằm chằm vào nồi đất và không dời ra mắt: “Ông đói bụng?”
Tiền Giai Ninh kinh ngạc liếc nhìn Đổng Bá Thành ngồi ở bên cạnh ông cụ Đổng và đang bóp chân cho ông ấy: “Ông cụ chưa ăn cơm trưa sao?”
Đổng Bá Thành cười khổ nói: “Khẩu vị của ba tôi không tốt, đầu bếp đã cố gắng thay đổi món cả ngày, nhưng ông ấy cũng chỉ có thể ăn năm ba miếng mà thôi.”
“À, vậy thì uống trước đi.” Tiền Giai Ninh ngồi trên băng ghế ở bên cạnh: “Chờ sau khi ông uống xong thì cháu bắt mạch cũng được.”
Từ khi ông cụ bị bệnh tới nay, ông ấy vẫn không có cảm giác ngon miệng, trong mấy ngày nay, đây cũng là lần đầu tiên ông ấy nói đói, Đổng Bá Thành vội vàng sai nữ giúp việc đi lấy chén muỗng, còn mình thì đi rửa tay, cầm khăn lông ấm lau bàn tay và mặt cho ông cụ.
Sau khi mở nắp nồi đất ra, mùi thơm và hơi nóng chen lấn từ trong cái vò xông ra ngoài, xông vào trên mặt của Đổng Bá Thành, anh ấy bất giác nuốt nước miếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT