Tiền Giai Ninh đi đến, lấy một túi mứt hoa quả trong túi ra để lên trên bàn: “Đây là do tự tay cháu làm, ông ăn thử xem?”
Ông cụ duỗi tay cầm lấy một miếng bỏ vào miệng, nhai mấy miếng xong sắc mặt mới tốt hơn đôi chút: “Mứt hoa quả cháu làm rất dễ ăn, mà sao kê thuốc lại đắng thế?”
“Thuốc đắng dã tật, tốt cho bệnh nha.” Tiền Giai Ninh cho ông cụ Đổng một nụ cười tủm tỉm thân thiện: “Mứt hoa quả này ăn ngon nhưng không chữa bệnh được cũng phí.”
Ông cụ Đổng lại lấy một miếng mứt hoa quả bỏ vào miệng: “Vậy cháu đừng có cho ông uống thuốc đắng vô tích sự.”
Tiền Giai Ninh cười cười: “Một tháng sau ông sẽ biết thuốc cháu kê có tác dụng hay không thôi.”
Ông cụ Đổng ăn mứt hoa quả xong lại nhận lấy ly nước sôi để nguội người làm đưa đến uống hết nửa ly, vừa mới tỉnh ngủ làm mí mắt ông cụ hơi nặng nề: “Ông ngủ thêm một lát.”
Mấy ngày nay ông cụ Đổng không ngủ nổi vì đau bụng, vừa nãy ngủ được một hai tiếng đã là niềm vui bất ngờ rồi. Lúc này thấy ông cụ lại mệt nhọc, Đổng Bá Thành vội vàng đỡ ông cụ Đổng nằm xuống, chỉnh lại góc chăn cho ông cụ, ông cụ lại nhanh chóng chìm vào giấc ngủ như ban nãy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT